Xuân Ba Uyển, gió lay rèm sa.
A Yên cầm mảnh bùn vỡ trong tay, khi tức giận dần nổi lên, đáy mắt cũng thoáng hiện vẻ châm biếm.
Ngày đó sở dĩ nàng đi theo Tần Niệm Nguyệt, là do nàng cảm thấy cứ bị kẻ gian để ý tới thật sự rất phiền phức liền thuận tay đẩy một cái, muốn dẫn Tần Niệm Nguyệt lộ đuôi.
Sau khi vào ấp Phong Hiên, biết đó là địa bàn của Tạ Đĩnh, nàng không ở lại lâu, trở về lập tức hỏi thăm ngọn ngành với Điền ma ma. Lúc đó nàng mới biết, đồ vật trong ấp Phong Hiên đều là tâm huyết nhiều năm của Tạ Đĩnh sưu tầm, không cho phép người khác dễ dàng đặt chân vào.
Cũng có thể thấy, Tần Niệm Nguyệt là muốn dụ nàng đạp lên giới tuyến.
A Yên nắm rõ ý đồ, còn đặc biệt nói trước với bà mẫu một tiếng, tránh cho đến lúc đó không kịp phòng bị, trở tay không kịp.
Ai ngờ Tạ Đĩnh lại ném ra những mảnh vỡ này?
Nàng gả chồng xa xôi ngàn dặm, một thân một mình ở bên ngoài, vừa rồi nhớ nhung tổ phụ. Khi nãy gảy đàn không hầu vốn rất nhớ nhà, thấy Tạ Đĩnh ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, với vẻ mặt kiên quyết hạch tội, oan ức bỗng chốc ùa lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play