chồng chiếu cố, gần như không có chỗ đứng.
Mà trong ngoài vương phủ, thèm muốn Xuân Ba Viện không ít người.
Nàng vô thức nắm chặt tay áo, đáy mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc và giận dữ, “Cô cô có thể nhìn ra loại thuốc đó đã dùng được khoảng bao lâu không ạ?”
“Dùng theo kiểu mưa dầm thấm lâu, cũng phải được hơn nửa năm rồi.”
Tằng Mị Quân nhìn vẻ mặt nàng liền biết đứa trẻ này từ nhỏ được nuông chiều trong gia đình thư hương, chưa từng thấy qua lòng người hiểm ác của công phủ hầu môn, đối với chuyện này hoàn toàn không phòng bị. Tình hình ở Ngụy Châu như thế nào, bà không rõ nhưng dụng ý của loại thuốc này là gì, bằng vào kiến thức nhiều năm của mình luôn có thể đoán ra.
A Yên vốn là người mà bà nhìn lớn lên, lại thêm tâm địa thuần thiện, gả đi xa rồi gặp phải sự tính toán này, sao có thể khoanh tay đứng nhìn?
“Cháu cũng đừng sợ, đã chẩn ra rồi thì có thể cứu vãn điều dưỡng tốt được.” Tằng Mị Quân ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng vỗ về an ủi, lại hạ thấp giọng nói, “Thuốc này âm hàn độc hại, vốn là nhắm vào nữ tử mà đến. May mà cháu trước đó chưa từng mang thai, nếu không tuổi này một khi mang thai bằng dược tính này, đứa trẻ nhất định không giữ được, đến lúc đó thân thể cũng phải chịu tai ương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT