Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, trời đã sáng choang.
Khắp phòng yên tĩnh, chỉ có ánh ban mai chiếu xiên.
Vì tối qua uống quá muộn, thêm vào đó A Yên trên đường đi xe ngựa vất vả, nguyệt sự chưa hết, chắc hẳn rất mệt mỏi, Ngô thị sớm đã phân phó người, không được đến khu nhà khách quấy rầy, để vợ chồng ngủ đủ giấc rồi nói. Lúc này rèm trướng rủ xuống dài, Ngọc Lộ và Ngọc Tuyền đều đi tìm tỷ muội thân quen rồi, trong sân chỉ có nô bộc nha hoàn Ngô thị sắp xếp hầu hạ, nửa điểm động tĩnh cũng không có.
Buổi sáng yên tĩnh như vậy cực kỳ thích hợp để ngủ nướng.
A Yên híp mắt, nép vào lòng Tạ Đĩnh tiếp tục ngủ.
Có vẻ như không buồn ngủ lắm, nàng mở mắt ra.
Chiếc giường có rèm che quen thuộc, rèm lụa thêu hoa quen thuộc, kinh thành đầu thu quen thuộc…… Nếu không phải bên cạnh còn ngủ một Tạ Đĩnh, sự yên ổn và thanh tịnh trước mắt này, gần như không khác gì khi còn khuê các.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play