Chuyện nạp thiếp cứ thế mơ hồ trôi qua, lão thái phi nửa chữ hữu dụng cũng không moi được, thấy A Yên cảnh giác cẩn thận như vậy, không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, khó tránh khỏi mất hứng.
Phía sau bình phong, Trịnh Ngâm Thu cũng lặng lẽ nắm chặt tay áo.
Lúc này mà lộ diện, thật sự xấu hổ.
Nàng ta dứt khoát nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi chiếu Nguyệt Đường, đi ra phía sau dạo xem phong cảnh, coi như không biết gì về chuyện này.
Bên ngoài gió ấm hiu hiu, bóng cây lay động.
Đi bên cạnh nàng ta là nha hoàn Bích Nhi, từ nhỏ đã hầu hạ bên người, tuổi tác xấp xỉ nàng ta. Trịnh gia xưa nay lấy danh vọng vọng tộc tự xưng, đối đãi với nha hoàn khoan dung và nghiêm khắc, tình cảm chủ tớ coi như thân thiết.  Thấy Trịnh Ngâm Thu chậm rãi bước đi trên con đường quanh co, hai tay vẫn nắm chặt khăn tay, hẳn là đang suy nghĩ đối sách, không khỏi thấp giọng nói: “Vị kinh thành kia, xem ra không dễ đối phó đâu.”
“Một thân một mình gả xa, chỉ là tự bảo vệ mình thôi.” Trịnh Ngâm Thu lạnh nhạt nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play