Chân tướng đã rõ, tội danh chắc chắn phải chết, trải qua những cảm xúc ban đầu, lúc này hắn ngược lại chỉ còn lại bình tĩnh và thờ ơ, ánh mắt âm lạnh cũng nhìn về phía Võ thị.
“Thái phi không biết vì sao ta lại như vậy sao?”
“Ta sao biết được!” Võ thị trừng mắt nhìn hắn, “Ngươi từ nhỏ đã mất mẹ, hai chân bất tiện, ta luôn chăm sóc con chu đáo. Ngươi không cảm kích, ta cũng không ép buộc, nghĩ ngươi bị bệnh tật kéo lùi không thể lập tước nên để Đĩnh nhi giao cho việc của châu phủ. Kết quả ngươi lại dùng chức vụ chi tiện, sử dụng chiêu độc ác như vậy?”
“Chăm sóc?” Tạ Mạo cười lạnh, “Tâm địa ngươi độc ác, hãm hại mẫu thân ta, vốn dĩ nên đền tội. Còn muốn ta cảm kích?”
Võ thị ngẩn người, “Hãm hại mẫu thân ngươi?”
“Mẫu thân ta xưa nay khỏe mạnh, sao lại đột nhiên khó sinh mà chết? Thái phi, bài vị của phụ thân và liệt tổ liệt tông đều ở đây, ngươi dám nói lúc đầu mẫu thân ta không phải ngươi hại chết sao?” Ánh mắt Tạ Mạo u ám dày đặc, “Ngươi dám đối diện bài vị mà thề không!”
“Ta có gì không dám!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT