Gió hiu hiu thổi vào buổi chiều đầu xuân, vì bóng cây che khuất nên mát hơn những nơi khác. Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt A Yên, thấy cô nương thức trắng đêm nên mặt mày hơi mệt mỏi, buổi sáng vội vàng rửa mặt cũng không trang điểm, búi tóc lúc này hơi lỏng, nhìn chỉ thấy vẻ lười biếng, yếu đuối.
Tư thế ôm đầu gối của nàng ở góc tường tối qua hiện lên trong đầu.
Lúc đó, sau trận ác chiến chém giết, thêm vào đó độc vật xâm nhập cơ thể, hắn đã có chút mơ màng. Sau khi ngủ một giấc, một số chi tiết đã không còn nhớ rõ lắm, nhưng lại nhớ rất rõ ràng vẻ kinh hãi lo lắng của nàng, bộ váy áo xinh đẹp nằm ngổn ngang trên mặt đất, trên má còn dính vết máu mà cũng không hề hay biết. Giống như một con nai vô tình xông vào chiến trường, kinh hoảng hoàn toàn mất phương hướng, lo lắng bị vấy bẩn bởi màu sắc chém giết.
Nàng vốn không nên trải qua những điều này.
Đều là do hắn liên lụy.
Tạ Đĩnh không hiểu sao, trong lòng có chút khó chịu.
Hắn không đành lòng để nàng gợi lại ký ức tanh máu tối qua, chỉ khoác áo kín hơn, nhếch môi chỉ về phía đông bắc, “Chỗ này cách Ấp Phong Hiên rất gần, nếu nàng cảm thấy buồn chán, ta sai người bí mật lấy chút bùn đất qua nhé?” Gió thổi qua mái tóc bên thái dương hắn, trên khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông trộn lẫn ý vị trêu chọc, giống như lúc hắn nói lời không đứng đắn bảo nàng hôn hắn tối qua không khác gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play