Võ thị gật đầu nói: “Con trở về thì hôn mê. Chu lão nói, nếu không phải lúc ấy hạ quyết tâm nặn ra không ít máu bẩn, lúc đưa đến thư phòng e là đã thương tổn tâm mạch phổi, không thể cứu chữa được nữa rồi. Giả vờ bị thương nặng khó qua khỏi, cũng hợp tình hợp lý.”
“Vậy thì làm phiền mẫu thân.”
Tạ Đĩnh vừa rồi cố gắng nhẫn đau, lúc này tinh thần hơi thả lỏng, chỉ cảm thấy kiệt sức, mệt mỏi ập đến như trời giáng.
Hắn nắm tay A Yên mơ màng ngủ thiếp đi.
Hứa ma ma dời đi chân đèn, xung quanh trong nháy mắt trở nên tối tăm.
A Yên tĩnh lặng ở bên cạnh, chỉ chờ Tạ Đĩnh ngủ say, mới nhẹ nhàng gỡ bàn tay ướt đẫm mồ hôi ra, đến gian trong rửa mặt qua loa.
Đã bày ra bộ dạng bị thương nặng khó qua khỏi, bầu không khí ở các nơi cũng không thể lộ sơ hở. Cờ hiệu trong phòng đều do hai vị ma ma tự mình bố trí, Chu lão bên kia Võ thị đích thân đến chào hỏi, Hứa ma ma ra vào càng thêm lo lắng, bên Từ Diệu cũng báo thương nặng hôn mê, toàn bộ đèn đuốc của thư phòng bên ngoài sáng suốt đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play