Ba người đi vào núi hơn nữa giờ, thời tiết nóng bức, Trương Trăn Trăn miệng đắng lưỡi khô, sức khỏe đã nhanh chóng không chịu nổi, vừa bước qua một ngã rẽ thì bỗng nhiên Vạn Lý Trường Thành đã đập vào mi mắt cô ta.
Còn một đoạn cách đài phong hỏa gần nhất, Tăng Củng ngừng bước, ông ấy chỉ vào một đống đất sắp hòa vào dốc núi, giọng nói đầy hưng phấn: “Chính là chỗ này, ngôi mộ này chưa bị chú ý đến, vẫn chưa bị đập phá, ha ha, tài sản của lão Đổng vẫn chưa bị mất. Các người mau đến đài phong hỏa bên kia canh chừng cho tôi đào lên.”
Đào đồ rất vất vả, Tăng Củng đào hơn nửa giờ, mồ hôi rơi như mưa mới đào thấy một cái rương, ông ấy ngoắc tay ra hiệu cho hai mẹ con xuống xem.
Đưa cái rương cho Trương Thu Ca: “Muốn nhiều hơn cũng không có, bấy nhiêu đây đã đủ để chuộc con của bà rồi chứ?”
Trương Thu Ca gật đầu: “Đủ.”
Không phải vấn đề có bao nhiêu vàng mà quan trọng là bà ta đã nhớ đường đi.
Hũ đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi, chỉ chờ xem ba ba có chịu chui vào không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT