Thủ trưởng Tôn rất vui mừng khi hai người đến, không những hầm cá thu mà còn nấu một bàn thức ăn thịnh soạn. Giữa bữa ăn, ông ấy nhận được ánh mắt ra hiệu của con gái thì mở lời hỏi Phó Duy Quân: “Duy Quân, cậu cũng không còn trẻ nữa, có ưng ý cô gái nào chưa? Tôi mai mối giúp cho.”
Ông ấy là người làm công tác chính trị, không thẳng thắn giống như lính đánh trận, cho nên cách nói chuyện rất uyển chuyển.
Phó Duy Quân không hề uyển chuyển, nói thẳng rằng: “Bác Tôn, không cần đâu, cháu đã có cô gái mình thích rồi.”
“Cái gì? Em không cho phép!” Tôn Điện Phi tức giận ném đũa xuống bàn.
“Cô gái tôi thích còn bá đạo hơn cô vô số lần.” Phó Duy Quân buông đũa xuống, không nhanh không chậm mà nhận xét.
Thủ trưởng Tôn vội vàng giảng hòa: “Ăn cơm đừng nói chuyện, mau nếm thử món bạch tuộc trộn này đi.”
Ánh mắt u oán của Tôn Điện Phi khiến người khác khó tiêu hóa, Phó Duy Quân ăn cơm xong nhanh chóng kéo Lục Dư chuồn về. Trong lòng thầm nghĩ bên ngoài hoa đào nở rộ, hoa đào nát cũng không mời mà đến, đúng là năm tuổi chuyện gì cũng không suôn sẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT