Bệnh viện nhân dân vẫn chưa được khôi phục lại hoàn toàn, hầu hết các bác sĩ cũng chưa trở lại vị trí làm việc, Phó Duy Quân không thể hỏi mấy bao cỏ mới đến làm việc mà nghe ngóng từ ông cụ ở phòng lấy nước sôi.
“Cậu hỏi bác sĩ nào của khoa phụ sản?” Ông cụ đã làm công việc nấu nước sôi ở bệnh viện này hai mươi năm rồi, mặc dù ông ấy hơi lãng tai nhưng trí nhớ vẫn rất tốt: “Cậu tìm vị nào?”
“Là người đã lớn tuổi, cũng tương đương tuổi của ngài vậy.”
“Tương đương tuổi với tôi thì có chủ nhiệm Vương. Mấy năm nay, bà ấy chịu không ít khổ cực, bây giờ đang làm công việc quét đường ở khu vực ao Vương Phủ, hai giờ chiều cậu ra đầu hẻm tìm thấy một bà cụ đã bạc nửa đầu thì chính là bà ấy.”
Phó Duy Quân dựa theo lời ông cụ nói thì quả thực đã tìm thấy chủ nhiệm Vương Phương. Bởi vì trong giờ làm việc sẽ có người giám sát nên anh hẹn sau khi hết giờ làm việc sẽ đến nhà bà ấy nói chuyện.
Tháng này anh không có cách nào để gửi thư cho Tăng Yến Ni nên trong tay vẫn còn phiếu, Phó Duy Quân đến cửa hàng bách hóa mua một ít quà mang đến nhà chủ nhiệm Vương Phương.
Nhà bà cụ ở trong một hẻm nhỏ khu vực ao Vương Phủ, bà ấy thấy Phó Duy Quân xách đồ vật đến cửa nhà mình thì cực kỳ ngại ngùng: “Tôi còn chưa biết có thể giúp được gì cho cậu hay không nên tôi không dám nhận đồ gì cả, cậu mang về đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT