Ngày này, cô vừa mới lặn xuống biển bắt được một giỏ ốc, đang lúc muốn lên bờ lấy không khí, thời tiết tốt nên tầm nhìn ngoài biển rất tốt, Tăng Yến Ni vừa nổi lên khoảng mười thước thì phát hiện có bóng người lay động trên mặt biển.
Trên người cô vẫn đang mặc đồ lặn chuyên nghiệp nên Tăng Yến Ni không hề do dự mà lập tức chìm xuống trở lại, vào không gian, nhanh chóng cởi đồ lặn ra.
Cách mười thước, người trên bờ nhìn thấy có một bóng đen vừa lóe lên đã biến mất.
Trịnh Thu Hồng nhát gan bị dọa đến mức phải thét lên: “Có cá mập! Mau chạy đi!”
Lục Thiến đứng cạnh trợn trắng mắt: “Sợ bóng sợ gió! Ở đâu có cá mập? Nơi này có cá lớn cũng chỉ tầm này.” Người này ăn cá ít nên đầu óc không được tốt lắm, thiếu thông minh.
Tỉnh Lỗ đón không nhiều thanh niên trí thức đến từ thủ đô, phần lớn bọn họ đã đến khi vực gần mỏ vàng, nhờ có mẹ của Phó Duy Quân gọi điện thoại chào hỏi nên người làm trong văn phòng của thanh niên trí thức mới suy nghĩ mà sắp xếp cho tất cả các thanh niên trí thức là con em cán bộ đến Đăng Châu.
Nhóm người ở thủ đô đã quen nịnh hót, nhìn thấy cô béo Lục Thiến cũng ở đây thì cười nhạo, cũng từ đó mà kết thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT