Bởi vì không tiện bước vào nhà nên Phó Duy Quân chỉ đứng ở trong sân nhìn ra biển lớn mênh mông ở trước mặt anh. Bỗng nhiên Phó Duy Quân hỏi Tăng Yến Ni một câu hỏi không liên quan lắm: “Tự do là gì?”
Tăng Yến Ni ngạc nhiên cau mày. Xem ra mấy lời bàn luận về tội phạm bắt cóc vừa rồi của mình đều bị người này nghe thấy cả rồi.
“Tự do chính là tự làm chủ chính mình, thắng thua tự chịu trách nhiệm.”
Phó Duy Quân quay đầu nhìn chằm chằm vào mắt cô, đôi mắt đen của anh vô cùng nghiêm túc: “Bẩm sinh cô đã là người thông minh như vậy sao?”
“Gặp trắc trở khiến người ta trưởng thành, tôi cũng không thể không nói sau khi bị cái cây kia đập trúng đầu thì trí khôn của tôi đã tăng lên gấp bội.”
Tăng Yến Ni đã đoán được mục đích Phó Duy Quân đến lần này, một người tích cực như anh lại bị cô nguyền rủa chết sớm, chắc chắn anh cũng muốn biết rõ.
Tăng Yến Ni không sợ bị hỏi, việc cô nói mình có thiên nhãn cũng giống như việc người ta uống thuốc bắc để điều trị bệnh và có hiệu quả, cả hai đều không có cách nào để chứng thực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play