Chú Vương sao? Hình như phó chủ nhiệm mới của ủy ban cải cách trong thành phố cũng họ Vương thì phải, người đó chuyên quản lý bộ phận trị an, mà cô gái này lại gọi là chú, có thể thấy mối quan hệ giữa hai người bọn họ rất gần, mà người nhà của cô gái này còn là quan chức lớn…
Mẹ nó! Đứa nào không có mắt lại dám động thổ trên đầu thái tuế thế này?
Tăng Yến Ni nhìn người cảnh sát trung niên vội vã chạy vào phòng tìm lãnh đạo thì cô nói thầm một tiếng xin lỗi. Thế nhưng nếu cô không vênh mặt ngông cuồng một phen, giả vờ là người có lai lịch lớn thì làm sao khiến bọn họ chịu xem trọng vụ việc này mà trị tội đám trộm xe nghiêm túc?
Xe Phượng Hoàng có giá hai trăm bốn mươi tám đồng, kèm theo mười lăm phiếu công nghiệp, một người công nhân bình thường không ăn không uống, tích lũy suốt mười tháng tiền lương cũng chưa chắc đã mua được, đối chiếu với thời hiện đại thì giá trị của nó cũng tương đương với BMW, hoặc tối thiểu cũng tương đương với một chiếc ALTO.
Án trộm cắp một tài sản với số tiền lớn như vậy cũng không coi là nhỏ, chắc chắn phải bị trừng trị nghiêm khắc. Tăng Yến Ni muốn mượn chuyện này để đám cặn bã kia nhận lấy hình phạt cao nhất, nếu không khó mà an ủi mấy người đã phải chịu đau đớn như mẹ của Lý Thiết Quân.
Thông qua thủ đoạn từ đạo đức để trừng trị cái ác, tuyên dương cái thiện, xét ở phương diện này thì cô không làm sai.
Rất nhanh sau đó sở trưởng đã ra khỏi văn phòng của mình, nhìn tuổi tác người này còn chưa đến ba mươi, bề ngoài cũng được xem là người thuộc lớp tinh anh, nhìn khí chất trên người anh ấy rất giống một quân nhân chuyển nghề. Thái độ của người này với Tăng Yến Ni rất hòa nhã, anh ấy trấn an cô hai câu rồi phái người ra ngoài hỗ trợ tìm xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT