Nhưng cũng chỉ trong một giây, cả hai đã ăn ý thu lại ánh mắt và buông tay ra.
Phong Cảnh Thần lùi lại nửa bước:
“Cảm ơn anh, lại cứu tôi một lần nữa.”
Mộ Dung Kiều khẽ cười, ánh mắt đào hoa ánh lên ý trêu chọc:
“Không có gì~ nhưng mà…”
Anh nhắc nhở đầy ẩn ý:
“Anh trai nhỏ à, sau này tốt nhất đừng tới mấy chỗ âm u như vậy nữa. Lần này bọn tôi cứu được cậu là đúng lúc, chứ lần sau chưa chắc đã trùng hợp vậy đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play