Đến chín giờ tối. Sơn Chi cũng không ra ăn cơm, Cố Y Y không nói cho ai biết, ngồi ở gian bếp đợi cô ra ngoài. Cuối cùng Vị Tư trở về, vừa trông thấy cô nàng nơm nớp lo lắng liền hỏi, Cố Y Y hết cách đành nói hết. 

Vị Tư không an tâm về Sơn Chi như Cố Y Y, đem mâm cơm đi vào lều. Đặt lên bàn, làm như không có chuyện gì, bình thản kéo chăn cô ra, giả giọng càu nhàu như người mẹ: "Lớn rồi mà sao cứ để người ta nhắc nhở không vậy. Trời sập tối từ khi nào rồi mà không biết tỉnh dậy ăn cơm, vợ nhỏ của tôi ơi, cậu..." 

Bỗng dưng mọi lời nói đều mắc ở cổ họng. 

Phía sau lưng cô nàng bị Sơn Chi khẽ ôm chặt lấy, dường như ấm ức vẫn không thể nào vơi đi khi khóc trong chăn, cô chôn mặt vào lưng Vị Tư mà nức nở. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play