Tống Miên đứng sau lưng cô, hai tay buông lỏng hai bên, tấm lưng mệt mỏi dựa vào đèn đường lờ mờ gần đó. Anh đang cười nhưng nụ cười này quá chua xót. Ánh đèn trên đầu chiếu thẳng xuống người anh, bao bọc anh trong một vòng hào quang ấm áp, nụ cười vì thế cũng phá lệ tỏa sáng mang theo chút u buồn. Sơn Chi nhìn Tống Miên thật lâu, trong mắt chỉ chứa mỗi hình bóng ấy, tim bỗng *thịch* một tiếng lạc nhịp.
Tống Miên chạy đến với gương mặt đen xì, quần áo cũng rất bẩn.
Tống Miên chống hông, nói: "Về thôi."
"Nơi này..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT