"Dẫn đường từ Viện Nghiên cứu số Ba làm gì chịu ra tiền tuyến để thanh lọc chứ?" Nghe đến Viện Nghiên cứu số Ba, Sở Phi lập tức đặt hồ sơ xuống: "Có thể giới thiệu người đáng tin hơn không?"

"Sao lại không được? Vị dẫn đường này đích thân chỉ định muốn trở thành dẫn đường riêng của cậu đấy Sở Phi! Lần này cậu hời rồi." Giản Thư rất hài lòng. Trước đây, cô đã khuyên Sở Phi nhiều lần nên đổi sang một dẫn đường có cấp độ tương xứng nhưng anh đều từ chối: "Ban đầu tôi còn nghĩ phải thuyết phục cậu như thế nào, không ngờ cậu lại chịu thay đổi suy nghĩ, tốt quá rồi!"

"Chỉ định trở thành dẫn đường của tôi?" Sở Phi càng thấy nghi ngờ: "Cậu ấy quen tôi à?"

"Ai mà không biết cậu chứ? Cậu là đội trưởng Sở mạnh nhất khu C này mà! Ngay cả các cấp cao ở khu khác cũng biết danh tiếng cậu đấy!" Tâm trạng của Giản Thư rõ ràng rất tốt. Cô giơ ngón cái lên tán thưởng, rồi đứng dậy: "Được rồi, nếu cậu đồng ý, tôi sẽ bảo cậu ấy đến gặp cậu vào ngày mai." Nói xong, cô vừa đi vừa ngân nga một giai điệu.

Anh đồng ý lúc nào chứ? Sở Phi bật cười bất lực. Nếu đã vậy thì cứ gặp thử xem sao.

.

Hơn 9 giờ sáng hôm sau, Sở Phi nhận được cuộc gọi từ phòng ghép đôi. Giản Thư nói dẫn đường kia đã đến, tông giọng còn mang theo chút run rẩy và phấn khích.

Không nghĩ nhiều, Sở Phi khoác lên mình bộ đồng phục của đội trưởng rồi đi thẳng lên tầng ba. Anh thầm nghĩ vị dẫn đường này làm việc khá nhanh nhẹn. Từ Viện Nghiên cứu số Ba đến khu C, dù đi bằng xe quân sự cũng phải mất gần sáu tiếng, có lẽ nhận tin xong là lập tức lên đường.

Dù chưa gặp mặt nhưng ấn tượng đầu tiên cũng khá tốt. Sở Phi vốn nghĩ rằng một dẫn đường cấp S chắc chắn sẽ kiêu ngạo, vì các khu đều rất khan hiếm nhân tài cấp S.

Những dẫn đường cấp S mà anh biết ở khu C đều rất tự phụ, muốn thanh tẩy cho lính gác nào thì mới làm, còn nếu đã không muốn thì dù có lệnh cũng không đi. Thậm chí, có người còn dây dưa với nhiều lính gác cùng lúc.

Cũng phải thôi, dẫn đường vốn dĩ là như vậy mà! Khi chưa có nửa kia thì họ có quyền tự do chọn lựa lính gác để thanh tẩy tùy ý.

Còn Sở Phi, dù có vô số dẫn đường muốn thanh lọc cho mình nhưng anh đều từ chối, bởi anh chỉ muốn được dẫn đường cấp B, người yêu anh - Phó Dư Vân chạm vào mà thôi.

Nhưng không ngờ…

Mím chặt môi, Sở Phi ngừng suy nghĩ miên man, đẩy cửa trung tâm ghép đôi rồi bước đến trước văn phòng của Giản Thư.

Anh từng tưởng tượng không biết dẫn đường cấp S mới đến sẽ như thế nào, có lẽ là một người cực kỳ dịu dàng, hoặc cũng có thể là kiểu anh chàng kênh kiệu. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới dáng vẻ như người trước mặt.

Một mái tóc trắng bạc kiêu ngạo nhưng biểu cảm trên gương mặt lại không phù hợp với màu tóc, có chút lạnh lùng và giả tạo.

Có lẽ vì nhìn thấy anh , người đó đứng dậy, thậm chí còn cao hơn anh nửa cái đầu.

"Đội trưởng Sở đến rồi à? Đây là Tịch Mục Dã, từ giờ sẽ là dẫn đường của cậu." Giản Thư giới thiệu ngắn gọn, thấy Sở Phi có chút sững sờ, không nhịn được bật cười: "Không ngờ tới đúng không? Lúc đầu tôi còn tưởng khu mình lại có lính gác mới đến cơ!"

Quả thật, thân hình rắn chắc, hoàn mỹ được chiếc áo bó sát tôn lên, ai nhìn cũng sẽ nghĩ anh là một lính gác cấp A hoặc cao hơn.

"Chào đội trưởng Sở, em là Tịch Mục Dã, sau này sẽ là dẫn đường riêng của anh."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play