Nổi giận cũng không giải quyết được gì, thôi thì cứ nói rõ ràng, sau này Tịch Mục Dã mới là người dẫn đường của anh, có xung đột cũng sẽ rất phiền phức. Sở Phi nghĩ vậy.
“Chỉ vì lý do này à? Đội trưởng Sở, vậy nếu người đầu tiên giúp anh không phải là Phó Dư Vân vậy anh có muốn làm liên kết xứng đôi với người đó không?” Tịch Mục Dã có chút ngạc nhiên: “Thực ra căn bản là anh không yêu cậu ta mà chỉ vì cậu ta là người đầu tiên thôi.”
“Tôi không yêu cậu ta? Cậu có tư cách gì mà nói tôi không yêu cậu ta?” Chỉ riêng câu nói của Tịch Mục Dã đã khiến Sở Phi tức giận, anh quay lại hỏi người dẫn đường tự mãn: “Cậu đã yêu ai bao giờ chưa? Cậu hiểu yêu là gì không?”
Tịch Mục Dã ngẩn người, môi mấp máy nhưng không nói gì, ánh mắt cậu mở to trong một khoảnh khắc, đôi mắt chứa đựng sự lúng túng, bất cam lòng, đau đớn và lưu luyến đan xen nhau, khiến trái tim Sở Phi không khỏi run lên.
“Chúng ta không nói về chuyện này nữa, trở lại…”
“Đương nhiên là em đã yêu.”
Sở Phi chưa kịp kết thúc câu nói khiến bầu không khí trở nên khó xử, Tịch Mục Dã đột ngột dừng lại, mắt đỏ hoe nhìn anh: “Chính vì đã yêu nên em mới nói như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play