Lại là những lời khiến Sở Phi chẳng thể hiểu nổi. Anh vừa định nhớ lại những chuyện đã qua và những người đã gặp nhưng ngay lập tức cảm nhận được sự ấm áp, ẩm ướt trên mu bàn tay, khiến đầu óc anh trở nên trống rỗng.
Tịch Mục Dã khóc sao? Tại sao chứ? "Đừng rời xa em" là có ý gì? Sở Phi tự cho mình là người có trí nhớ tốt nhưng đối với người dẫn đường với mái tóc đặc biệt này lại chẳng có chút ấn tượng nào, đây rõ ràng không phải lỗi của anh.
Đầu óc hỗn loạn, ký ức bắt đầu chồng chéo. Sở Phi thậm chí có thể nhớ rõ từng người trong đội huấn luyện SⅡ nhưng với Tịch Mục Dã, anh chỉ cảm thấy vừa quen vừa lạ.
Chẳng kịp nghĩ thêm, Sở Phi ngạc nhiên nhận ra tay mình đang được nâng nhẹ lên, và ngay sau đó, lại cảm nhận được sự mềm mại ấm áp trên mu bàn tay.
Cậu đang làm gì thế? Sở Phi thầm gào trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường. Tịch Mục Dã đang hôn lên mu bàn tay của anh sao? Sở Phi cảm nhận được sự cẩn thận của đối phương, thậm chí đôi môi của cậu còn đang run rẩy.
Lòng thành, si mê, lại mang chút bi thương.
“Em xin lỗi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT