“Anh Lưu! Tránh ra!” Nhìn thấy một chiếc chân của con bọ tre đang lao vào Lưu Phùng Xuân, các đồng đội trong đội một không thể đứng yên, vội vàng lao đến. Nhưng ngay sau đó, Sở Phi đã nhanh chóng đẩy hai người ra và bị chiếc chân của con bọ tre đâm vào bắp chân.
“A!” Cơn đau dữ dội ập đến, Sở Phi kiềm chế tiếng rên rỉ nhưng bị chiếc chân sắc như dao ghim xuống đất không thể thoát ra được, vẫn hét lên với các đồng đội đang chạy đến: “Đừng lại đây!”
Lời nói của Sở Phi đầy uy quyền, mọi người im lặng, lo lắng nhìn anh. Chỉ có Tịch Mục Dã giữ được bình tĩnh, nhanh chóng đến bên anh và dưới ánh mắt hoang mang của Sở Phi, cậu lấy con dao săn ra từ dây buộc vũ khí trên chân.
“Tịch Mục Dã, cậu bình tĩnh lại, tôi...” Sở Phi chưa kịp nói hết thì đã thấy Tịch Mục Dã bắt đầu chặt chân của con bọ tre, trong lòng anh vô cùng hỗn loạn.
Bầu không khí bao quan Tịch Mục Dã vô cùng lạnh lẽo, gương mặt không biểu cảm, nhưng khi cậu nhìn về phía Tiêu Phương Dần, ánh mắt trở nên thâm trầm khiến Tiêu Phương Dần không khỏi rùng mình.
Lăng Liễm và Lục Minh nhanh chóng gia nhập cùng Tịch Mục Dã chặt con bọ tre. Các thành viên đội còn lại lần đầu tiên vi phạm mệnh lệnh tham gia chiến đấu, họ điên cuồng bắn vào con dị thú cấp A. Cuối cùng, con bọ tre cấp A bị tiêu diệt, bị xẻ thành nhiều mảnh.
Mảnh chân còn lại vẫn cắm trong bắp chân của Sở Phi, Lăng Liễm nuốt nước bọt, nắm chặt một đầu, rồi nhìn về phía Tịch Mục Dã và nói: “Tịch Mục Dã, cậu thanh tẩy cho Sở Phi ngay, tôi sẽ đợi đến lúc thích hợp để rút mảnh chân ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play