“Thật ra anh là một lính gác phải không? Anh giống chúng tôi ở nhiều điểm lắm đấy!” Quan Sơn Tước tò mò hỏi, tất cả mọi người đều nhìn Tịch Mục Dã từ đầu đến chân.
“Ra ngoài trước đã, khe nứt sắp đóng lại rồi kìa!” Sở Phi thu súng lại, nhìn thêm một cái về phía Tịch Mục Dã, rồi dẫn đội ra khỏi khe nứt.
Khi tất cả dị thú trong khe nứt đã bị tiêu diệt, thế giới bên ngoài dần khôi phục lại bình thường. Thành phố vốn u ám giờ lại sáng bừng lên, tràn ngập sức sống.
Trên đường trở về, Sở Phi không nói một lời, bầu không khí nặng nề khiến tất cả mọi người đều im lặng. Chỉ đến khi về đến tầng họp trong Tháp, anh mới ngẩng đầu lên và mở lời: “Hồ Bảo, tại sao lại dẫn Tịch Mục Dã vào khe nứt?” Đây là câu hỏi đầu tiên của anh.
Hồ Bảo sững sờ, ấp úng đáp: “Em... em rất lo cho các anh nên định vào trong, để anh ấy ở lại ngoài đó. Nhưng... nhưng anh ấy nói anh ấy cũng có vũ khí, có thể chiến đấu cùng chúng ta... ban đầu em không tin đâu! Em biết các anh đã tiêu diệt hết dị thú phía trước nên muốn dẫn anh ấy vào xem xác dị thú để anh ấy sợ mà quay lại nhưng không ngờ lại gặp phải một con chim cuốc, anh ấy... anh ấy chỉ vung tay một cái đã hạ được con D cấp đó...”
“Cho nên cậu đã dẫn cậu ấy vào?” Sở Phi sắc mặt nghiêm túc.
“Em nghĩ anh ấy có thể giúp chúng ta nên...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT