Sau khi quá năm mươi mét, anh bỗng nghe thấy một giai điệu du dương, cổ xưa, mang đầy vẻ u ám và bi thương.
Theo bản năng, Klein ngẩng đầu nhìn lên, thấy nơi bị từng nhánh dây đậu che khuất, Bernarde đang ngồi cong lưng, mái tóc màu hạt dẻ của cô khẽ lay động, đầu cúi thấp, đặt cái "đầu lâu con người" kia kề lên miệng, khiến các lỗ thủng thổi ra luồng khí, kết hợp với nhau tạo thành một khúc nhạc.
Khúc nhạc kia mang theo sức mạnh khiến người ta bình tĩnh và sự đau thương nhàn nhạt, lan tỏa ra từng chút một, lại không hề kinh động đến đám binh lính đang canh gác cầu bên ngoài khu rừng đậu.
Klein đứng đó, nghiêm túc lắng nghe, trong lòng đột nhiên xuất hiện một nỗi nhớ nhà.
Đây là chốn về mà lữ khách phiêu bạt đã lâu khao khát nhất và cũng khó chạm đến nhất.
Trong khu rừng cây leo xanh tươi, dưới bóng đêm dày, Klein từ từ nhắm hai mắt lại, lắng nghe khúc nhạc dường như đang vang lên phía chân trời.
Thể xác và tinh thần anh đều yên ả bình thản, nhưng lại có cảm giác bi thương và u sâu rất nhạt đang nảy sinh, bao trùm và quanh quẩn trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play