"Nơi này không có nhà khí tượng học, tôi không thể biết được nguyên nhân hiện tượng khí hậu hay thay đổi, chỉ có thể suy đoán do gần biển, liên quan đến khu vực hay có bão. Đúng rồi, bên ngoài mấy cây số Utopia có một cảng nước sâu, nhưng họ không đủ nhân lực, không thể kinh doanh, chỉ đành duy trì ở quy mô rất nhỏ."
"Họ cũng không có báo chí bản địa, dù sao đây cũng chỉ là một thành phố nhỏ mấy nghìn người, trẻ em bán báo chủ yếu bán "Báo Torquack", "Báo gương Disi", "Báo Gió Biển"..."
"Nguyên nhân thứ hai tôi thích Utopia là người dân ở đây rất cởi mở lạc quan, sống với nhau rất nhiệt tình."
"Khi tôi viết xuống những lời này, bên ngoài khách sạn vừa vặn có một ban nhạc đi qua."
"Ban nhạc này không phải chuyên nghiệp, chỉ là những người nghiệp dư cùng sở thích tập hợp lại mà thành, trong số họ có người là nhân viên chính phủ, có người là thẩm phán trị an, có người là luật sư hành chính, có cảnh sát chuyên nghiệp, có thầy giáo, có công nhân nhà máy bánh kẹo, có ông chủ cửa hàng... Trong đó, người có tiền và có thời gian phụ trách những nhạc cụ có độ khó cao như kèn tu-ba, đàn violon, các thị dân tầng lớp thấp thì sử dụng nhạc cụ đơn giản hơn thất huyền cầm, kèn harmonica."
"Ngày nghỉ, họ sẽ đi ra đầu đường, xuất phát từ quảng trường thị chính, đi một vòng, quay trở lại giáo đường thánh Arianna ở cạnh quảng trường, họ gọi đây là "âm nhạc tuần hành"."
"Trong lúc tuần hành, họ không những không bài xích các thị dân gia nhập, ngược lại còn cổ vũ đội ngũ đi theo họ ca hát hoặc khiêu vũ. Theo tôi quan sát, người tham dự đều khá vui vẻ, rất thỏa mãn, tận tình lan tỏa yêu thương và nhiệt huyết, điều này khiến tôi cảm nhận được sự phồn thịnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT