Sau khi trao đổi ý kiến với thuyền trưởng xong, Alfred lên giường nằm, nghe tiếng gió dữ đập vào cửa sổ thủy tinh và tiếng mưa rơi chát chúa xuống boong tàu, chuẩn bị đi vào giấc ngủ với tâm thái khá yên ổn.
Đúng lúc này, anh ta nghe thấy từ phía cảng vang lên một giai điệu đau thương du dương.
Tiếng nhạc này dường như phát ra từ ống sáo, đứt quãng trong tiếng gió mưa, hệt như người nức nở.
Alfred đắm chìm trong âm nhạc, giống như quay về Backlund, quay về thời thơ ấu vui vẻ và thời thanh xuân phiền não đan xen thành một loại cảm xúc khác.
Anh ta lắc mạnh đầu, thoát khỏi cảm giác này, phát hiện những điều này không phải do ảnh hưởng về mặt tinh thần, chỉ là phản ứng mà một người bình thường nên có.
Alfred xoay người xuống giường, đi đến bên cửa sổ, sử dụng năng lực phi phàm "Quan trị an" để xác định âm nhạc vừa nghe có phải đến từ khách sạn giá rẻ kia không.
Không phải là những vị khách xuống thuyền, mục tiêu của họ cực kỳ chính xác, sẽ không có tâm trạng đi thổi giai điệu thế này... Cảng Utopia vốn còn có những lữ khách khác, hoặc là bà chủ kiêm người phục vụ tên Trish kia? Nếu là cô ta, thì đây là một câu gái có vấn đề... Alfred cảm khái hai câu, thu lại ánh mắt, không quan tâm nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT