Những cảm xúc không thể giải thích được trong lời nói của anh đã ảnh hưởng đến Tuyên Dụ. Cô nhìn Úc Văn Yến mà quên luôn cả việc trả lời Đổng Húc Nghiêu.
Úc Văn Yến quay đầu đi chỗ khác, ở nơi Tuyên Dụ không nhìn thấy anh nắm chặt tay lái, mu bàn tay nổi gân xanh, kiềm chế mọi suy nghĩ vượt quá phép tắc.
“Tiểu Dụ, sao vậy?” Đổng Húc Nghiêu tưởng là Tuyên Dụ không nghe nên hỏi thêm.
Tuyên Dụ thoát khỏi dòng suy nghĩ: “Đến đây.”
Úc Văn Yến vốn đã không còn chút hy vọng nào, cảm thấy trái tim mình chìm vào vực sâu băng giá. Anh nhìn chằm chằm Tuyên Dụ nhưng không dám ôm bất kỳ hy vọng nào với cô.
Cô đi tới cạnh cửa kính xe: “Tôi giặt xong quần áo sẽ trả cho anh.”
Nói xong, cô chạy chậm về phía Đổng Húc Nghiêu, cười nói: “Để anh đợi lâu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT