Nghe thấy anh gọi biệt danh đặc biệt anh đặt riêng cho mình, Tuyên Dụ dùng sức c.ắn môi dưới gần như sắp chảy máu. Cô dùng hết sức kiềm chế để bản thân không mất bình tĩnh, chịu đựng cơn đau từ chỗ sâu trong cổ họng. 
Anh nhìn cô thật tha thiết, tựa như nhìn xuyên qua tâm hồn cực kỳ yếu ớt của cô, đóng chặt cô tại chỗ. 
Mấy năm nay sống có tốt không… Đã lâu lắm rồi không ai hỏi cô câu hỏi như vậy. 
Tuyên Dụ đẩy anh ra rồi bỏ chạy và thở d.ốc. Cô muốn thở ra hết tất cả nỗi đau trong lòng, trái tim gần như muốn nổ tung. “Tuyên Dụ.” Úc Văn Yến bắt kịp cô. 
Tuyên Dụ không quan tâm nước mắt rơi ướt khuôn mặt, cô run run xoay người lại, kiên trì nói rõ ràng từng câu từng chữ một: “Chúng ta chỉ đang không cam lòng đoạn tình cảm trước đây kết thúc quá qua loa, sau khi gặp lại mới có phản ứng quá khích.” 
“Cô thật sự nghĩ vậy à?” Úc Văn Yến thấy nước mắt lấp lánh trong đáy mắt cô nên rút lui về khoảng cách xã giao an toàn, không tiến về trước nữa. 
Tuyên Dụ khó khăn thốt lên một tiếng ừ: “Bốn năm rồi, anh hiểu Tuyên Dụ của hiện tại sao? Đã xảy ra rất nhiều chuyện, tôi cũng không còn là cô sinh viên chỉ biết mơ mộng hão huyền trước kia, tôi… có những khó khăn mà bản thân không thể nói ra.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play