Vài ngày sau, sau khi tập trung buổi sáng, Thẩm Kiều Ninh và những người khác trong đoàn văn công cùng nhau đến địa điểm biểu diễn do chính phủ thành phố cung cấp.
Thẩm Kiều Ninh thấy những người khác ai cũng cầm trang phục biểu diễn trong tay, trong tay của người trong ban nhạc cầm nhạc cụ, chỉ có mấy người múa ba lê bọn họ là không cần chuẩn bị gì cả, đi theo cuối đội hình đoàn văn công.
Buổi biểu diễn văn nghệ này thật sự chỉ có họ là không cần lên sân khấu.
Tiêu Mộng Ngọc liếc mắt đã nhìn ra cô đang nghĩ gì, khoác tay cô, nhỏ giọng nói: "Sau này chúng ta còn nhiều cơ hội lên sân khấu lắm, không cần để ý một hai lần này."
"Em biết. Em chỉ không hiểu tại sao mọi người đều không thích ba lê, ba lê cũng có thể náo nhiệt mà."
Lưu Tư Mỹ đi phía trước nghe thấy, quay đầu liếc nhìn Thẩm Kiều Ninh nhưng không nói gì, rất nhanh lại nhìn thẳng phía trước, tiếp tục đi.
Mấy ngày Thẩm Kiều Ninh ở thành phố, ngoài việc tập luyện quá mệt mỏi thì không có chuyện gì khác xảy ra, so với những ngày ở huyện Song Thải thì an nhàn hơn nhiều. Cô quy tất cả điều này là do lượng tập luyện ở đây quá lớn, có thể tập luyện tốt là tốt rồi, đương nhiên mọi người không có nhiều sức lực đi nghĩ đến những chuyện ngoài vũ đạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play