Đợi màn đêm buông xuống, nàng cầm lấy bao y phục, lặng lẽ tránh người trong Lục gia, đi ra từ cửa sau, đi một hồi liền đến một nơi hoang vắng yên tĩnh, trước đó nàng đã từng tới nơi này, thường xuyên trông thấy một chút dấu vết đốt giấy, tất cả đều là những người lưu cư tha hương, không tiện tế bái tổ tiên nên đành đến đây cúng viếng.
Trong đất hoang không thấy một bóng người, chỉ có làn gió nhẹ lay động cành cây, phát ra âm thanh “vù vù” trong màn đêm tĩnh mịch.
Nàng buông bao y phục xuống, đang muốn mở bao y phục ra lại nghe phía sau có động tĩnh, trong lúc tỉnh táo lập tức quay đầu nhìn lại, đúng là Lục Lân.
Nàng cả kinh vội vàng thu tay nải lại, theo bản năng nói: "Sao Lục đại nhân lại tới đây?"
Lục Lân đi đến trước mặt nàng, ngồi xổm người xuống, nhìn về phía nàng: "Ta và nàng cùng làm."
Thi Uyển ngẩn ra.
Nghĩ đến một tháng trước hắn cùng Lục phu nhân cãi lộn, cùng với những hành động khác thường sau đó, nàng đoán hắn đã biết chuyện đứa trẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT