Sắc mặt Lục Lân thoáng chốc thay đổi, không dám tin nhìn nàng.
Hắn hiểu nàng oán hắn, thậm chí có lẽ còn hận, cũng từng nghĩ có lẽ đêm đó nàng thực sự say đến hồ đồ, kỳ thực sớm đã chẳng còn bao nhiêu tình cảm với hắn, nhưng mà, hắn không biết mình sẽ khiến nàng kháng cự như vậy.
Hắn lẳng lặng nhìn nàng, nuốt xuống tất cả lời an ủi, ép buộc mình không tới gần nàng.
Quốc Tử Giám cách Lục phủ vốn không xa, xe ngựa đến rất nhanh, Thi Uyển lại vẫn núp ở trong góc xe ngựa, lau khô nước mắt, chỉ chậm chạp không đi xuống.
Không biết là nàng sợ người phát hiện hai mắt đỏ hoe của nàng hay là không muốn đi xuống. Nàng cứ ngồi như vậy, mà hắn ở bên cạnh nhìn, lẳng lặng cùng nàng.
Sau đó dường như đã chuẩn bị xong tâm lý, nàng xuống xe ngựa, không nói một lời, cúi đầu đi vào hậu viện. Lục Lân ở cửa hậu viện nhìn bóng dáng xa xa của nàng, mãi đến khi nàng biến mất khỏi tầm mắt, cũng không nhìn thấy nữa.
Hắn dừng chân một lát rồi quay sang phân phó Trương Hỉ bên cạnh: "Đi..." Hắn suy nghĩ một chút, nói: "Trước kia nha hoàn hầu hạ Nhị thiếu phu nhân tên Cẩm Tâm, ngươi có biết nàng ta giờ ở đâu không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT