Lục Lân trở về nhà, Trương Hỉ thấy thần sắc của hắn không xuân phong đắc ý giống như buổi sáng, cũng không buồn bã mất mát như ngày không như những ngày qua.
Tối hôm qua hắn và Thạch Toàn đón giao thừa một đêm, đương nhiên biết rõ trong chính phòng xảy ra chuyện gì.
Thi đại phu tới rồi không rời đi, ở trong phòng cùng công tử suốt một đêm. Sau đó thừa dịp công tử đi làm việc rồi lại vụng trộm rời đi, công tử lại đi tìm, cuối cùng trở về một mình.
Trương Hỉ không biết kết quả sự tình thế nào, hai người bọn họ rốt cuộc là đã hòa hợp hay vẫn chưa, nhưng Lục Lân không nói, hắn cũng không dám hỏi lung tung.
Tâm tình công tử cũng coi như bình tĩnh, ăn xong điểm tâm lại thấy hắn và Thạch Toàn đều mệt mỏi không chịu nổi, liền để bọn họ đi ngủ.
Trương Hỉ ngủ một giấc đến chạng vạng tối, lúc tỉnh lại vội vàng muốn đi chuẩn bị đồ ăn, Lục Lân gọi hắn lại, chỉ vào đèn kéo quân trên bàn sách nói: "Ngươi cầm đèn này đi đưa cho Thi đại phu đi, nói ta không thích, để lại cũng vô dụng, bỏ đi thì lại đáng tiếc.”
Trương Hỉ bất ngờ: "Sao công tử không tự đi ạ?" Nói xong lại vội vàng giải thích: "Không phải thuộc hạ muốn lười biếng, thuộc hạ chỉ muốn công tử có thể nhân cơ hội này đi nói vài lời với Thi đại phu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play