Lục Lân vừa nghe liền dở khóc dở cười, khúc Hạ Tân Nương quả thực người kinh thành ai cũng biết hát, nhưng đây vốn là tiểu khúc hí do hỷ nương cất giọng trong lễ rước dâu, vui tươi lại vô cùng dễ nghe, lúc Hỉ Nương hát cũng sẽ làm dáng, rõ ràng là Thi Uyển đang làm khó hắn.
Hắn cò kè mặc cả hồi lâu, cuối cùng đồng ý hát nửa khúc, trước khi cất giọng, hắn uống chén trà trước mặt, lại phát hiện trà đã lạnh.
Lục Lân nhìn quanh phòng, đột nhiên nói: "Cuối năm Cát Khánh Lâu vừa ra một loại rượu ngọt mới, nàng có muốn thử không?”
Nước trà đúng là đã lạnh, mà than lại cháy quá lớn khiến không khí trong phòng khô nóng, cũng đúng lúc muốn uống chút rượu ngọt mát lành, Thi Uyển liền trả lời: "Được, rượu của bọn họ chắc chắn không tệ.”
Lục Lân liền lấy ra một vò rượu, vừa mở nắp ra, hương thơm bay khắp phòng.
Rượu này có mùi hơi mạnh hơn rượu ngọt bình thường một chút nhưng vị ngọt chiếm đa số, lại có một phần vị chua thanh của thanh mai, nhất thời dễ uống vô cùng, Thi Uyển bất giác uống hơn phân nửa chén.
Lục Lân cũng uống nửa chén, nhuận miệng, không có lý do chối từ, liền hát hết nửa đoạn [Hạ tân nương] kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT