"Lạch cạch..."
Mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, mái nhà dột nước, một chỗ vừa vặn nhỏ giọt lên bả vai Tần Tang.
Câm Cô vội vàng đưa tay che chắn phía trên Tần Tang, dìu hắn dời sang chỗ khác, sau đó lấy từ trong lò sưởi ra một mảnh gỗ, viết lên trên mặt đất: "Lần đầu tiên ngươi trông thấy ta, trong mắt không hề có vẻ chán ghét."
Sau đó, Câm Cô ngẩng đầu, nhìn Tần Tang, dưới ánh lửa, ánh mắt nàng sáng ngời khác thường.
Tần Tang nhìn chữ Câm Cô viết, nét chữ vô cùng thanh tú. Khi A Bà của nàng còn sống đã dạy nàng biết chữ, về sau nàng một thân một mình, những lúc cô tịch lại tự mình luyện chữ, hoài niệm A Bà.
Tần Tang chưa từng học qua văn tự và ngôn ngữ nơi này, nhưng những chữ này hắn đều nhận biết, hẳn là giống với loại văn tự thông dụng ở Tiểu Hàn Vực!
Ngoài ra, thứ ngôn ngữ mà thổ dân Thiên Hộ Trại sử dụng, Tần Tang đều có thể dễ dàng nghe hiểu, chỉ là khẩu âm có chút khác biệt so với người Tiểu Hàn Vực mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT