Tần Tang không biết phải an ủi Vân Du Tử như thế nào.
Vân Du Tử cũng không cần Tần Tang phải đồng tình, rất nhanh thu lại vẻ phiền muộn, cười nói: "Nhất thời cảm hoài, khiến Tần lão đệ chê cười rồi."
Tần Tang lắc đầu.
"Tiền bối đạo tâm kiên định, vãn bối bội phục."
Vân Du Tử cười ha hả, đột nhiên hào khí ngút trời nói: "Đại đạo vô tình! Chúng ta tu sĩ đương nhiên phải có cái dũng khí vĩnh viễn không từ bỏ, bằng không thiên hạ kỳ nhân dị sĩ nhiều vô số kể, có mấy ai đúc thành được Kim Đan? Vì cái gì lại có thể đến phiên ngươi ta? Chỉ có như vậy, mới có thể ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với lòng, cho dù thân tử đạo tiêu, cũng có thể mỉm cười nơi chín suối."
(Nguyên câu xuất phát từ « Mạnh Tử - Tẫn Tâm thượng »: Ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với người.)
Hắn hơi ngẩng đầu, hai mắt trầm tĩnh, mặc dù thân ở sâu trong lòng đất, ánh mắt dường như xuyên thấu qua cổ tu di phủ, nhìn thẳng trời xanh.
Tần Tang im lặng, nhớ lại hơn bốn mươi năm qua, hắn có thể từng bước đi tới hiện tại, há chẳng phải như lời Vân Du Tử nói, nắm lấy từng cơ hội, chưa từng xem nhẹ hay từ bỏ.
Chỉ có bốn chữ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play