Một ngày mưa dầm dề tại Nhất Phẩm cư, Thiện Thù chuyên tâm tịnh thủ, miệt mài sao chép hai lượt kinh Phật. Mãi đến khi nét bút cuối cùng chấm dứt, nàng ấy mới chậm rãi buông cây bút xuống.
Bên cạnh Thiện Thù, tiểu Độ Sứ của Phật Châu đứng lặng lẽ, hơi thở vững vàng, Phật duyên thâm hậu. Khi cất tiếng, lời nói của cậu ấy như thấm đẫm một lòng từ bi phổ độ chúng sinh: “Cục diện nhân gian, ắt có cách giải quyết. Điện hạ vì sao còn do dự, vì sao còn phiền não?”.
Thiện Thù cũng không rõ mình đang nghĩ gì, nàng ấy dừng lại một chút, lấy tay làm bút, vẽ một đường trên không trung, khẽ nói: “Đi đến hôm nay, bước này vô cùng quan trọng. Tố Hựu tiếp quản Yêu tộc, Thánh Địa lấy Nghiệp Đô làm đầu dần dần chuyển biến, còn lại, chỉ có Nhân tộc.”
“Theo như gợi ý của cây Phù Tang ở Phi Vân Đoan, Thẩm Kinh Thời là lựa chọn tốt nhất cho vị trí Nhân Hoàng, nhưng tính cách của cậu ấy…”
Phật nữ đẩy cửa sổ sát đường phố, mái tóc dài tết thành bím nhỏ bị gió thổi bay ngược ra sau. Không còn vật cản tầm nhìn, nàng ấy có thể nhìn thấy cả quần thể cung điện ẩn hiện trong màn mưa bụi: “Cậu ấy quá thờ ơ, cái gì cũng được, làm gì cũng xong. Ta không nghi ngờ năng lực của cậu ấy, ta đã thấy cậu ấy làm việc, biết một khi cậu ấy đã đồng ý thì sẽ làm tốt. Nhưng thân là Nhân Hoàng, nếu không có lòng yêu thương thế gian, đó sẽ là một quá trình vô cùng gian nan, thống khổ, và rất dễ đi vào con đường sai lầm.”
“Điện hạ không bằng nghĩ đến Tố Hựu, hắn không phải người tốt, nhưng hiện tại mọi việc hắn làm đều là việc tốt.” Tiểu Độ Sứ đến từ Phật Châu ôn tồn nói: “Thẩm Kinh Thời đi theo bên cạnh Điện hạ nhiều năm, được tiếp xúc nhiều, tính cách có lẽ đã thay đổi, nếu không cây Phù Tang cũng sẽ không có ám chỉ như vậy.”
“Thôi vậy.” Phật nữ xua tay với cậu, nói: “Ngươi đi gọi cậu ấy đến đây, ta hỏi lại một lần nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT