Tùy Ngộ nhìn Tùy Cẩn Du, Cửu Phượng và những người khác, sắc môi vì trận đại chiến đó mà tiêu hao quá nhiều linh lực nên trắng bệch như người chết, ông ta phất tay áo, nói: “Đừng đứng nữa, đều đi chữa thương đi.”
Ông ta nhìn nửa cánh tay bị yêu tộc xé đứt của Tùy Cẩn Du, mí mắt giật giật: “Vết thương của ngươi phải xử lý cho tốt, nghe rõ chưa.”
“Được rồi, biết rồi.” Tùy Cẩn Du cúi đầu ủ rũ đáp.
Thiện Thù dừng lại một chút, nhìn Tiết Dư, rồi lại nhíu mày quay trở lại, nàng ấy nắm lấy hai cánh tay bị thương nặng nhất của Tiết Dư, phủ lên một lớp Phật quang, ôn tồn nói: “Đừng buồn, chuyện không hay đã qua rồi, phải chăm sóc tốt cho bản thân trước, mới có thể tìm lại được người mình muốn tìm.”
Cửu Phượng nghi ngờ cũng quay lại, nhìn Tùy Ngộ rồi lại nhìn Tiết Dư, nói với người trước: “Này, ngươi đừng có lúc này mà nói mấy lời dài dòng khó nghe đấy nhé. Đừng lấy tư cách trưởng bối mà bắt nạt người khác.”
Tùy Ngộ trực tiếp liếc mắt nhìn sang.
Tiết Dư gật đầu với Thiện Thù, rồi nhìn Cửu Phượng: “Không sao, đi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play