Nhà hắn có bốn chỗ đỗ xe, nhà cậu hai cái, nhà ông ngoại hai cái, năm đó lúc mua nhà, mỗi nhà mỗi hộ đều sẽ tặng một chỗ đỗ xe, nhưng ông ngoại cảm thấy, hai chỗ đỗ xe không đủ dùng, liền tiêu tiền mua hai chỗ nữa. Nếu biết về sau giá chỗ đỗ xe tăng khoa trương như vậy, năm đó đã mua thêm vài chỗ!
Ông ngoại thường thường cảm khái như thế.
Quan Nhã đỗ xe xong, để hoa lại trong xe.
“Ồ, chị cầm hoa lên”
Trương Nguyên Thanh đã chui ra khỏi xe thể thao thấy thế, vội vàng nhắc nhở.
Quan Nhã lườm nguýt, không để ý tới.
Hai người sóng vai đi vào chung cư, vừa mới vào thang máy, Trương Nguyên Thanh đã thấy Tiểu Đậu Bỉ xuyên qua cửa thang máy, khóc to ngao ngao ôm cẳng chân mình. Tiếng khóc thê lương, tựa như con nít bị cắt sữa ba ngày. Quan Nhã không nhìn thấy linh phó, nhưng cảm giác sâu sắc thân là Kiếm Khách, khiến ánh mắt cô hướng về phía cẳng chân Nguyên Thủy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play