Đây chính là điều bọn họ muốn, vốn đã không tính trực tiếp hỏi ra kết quả, cho nên vừa rồi lúc ở phòng khách thảo luận, định mục tiêu chính là để Xích Nguyệt An thả lỏng miệng ra. Vẻ mặt Phó Thanh Dương bình tĩnh sự tình đều ở trong khống chế, nói: “Tao sẽ báo cáo cho trưởng lão”
Xích Nguyệt An hơi cúi đầu, nhẹ nhàng thở ra, lại chợt ngẩng bật đầu lên, nghiến răng nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, vì sao?”
Trong mật thất tối tăm, một cái bàn dài trải lụa vàng đặt ở giữa, trên bàn bày hai ngọn nến, nến đỏ yên tĩnh thiêu đốt.
Mặt bàn có cái chậu đồng đựng gạo nếp, tiền đồng chỉ đỏ xấu lại, bùa giấy vàng do chu sa vẽ thành. Cùng với một con rối gỗ to bằng bàn tay. Con rối gỗ này không có ngũ quan, là hình người thô ráp nhất. Trước ngực dán một lá bùa, bên trên sẽ không phải chú văn mà là tên, cùng với ngày sinh tháng để của “Xích Nguyệt An”.
Một đôi tay trắng trẻo như ngọc bóp ống tiêm, mang máu tươi trong ống tiêm đẩy vào trong một cái bát sứ trắng nhỏ, tiếp theo rót vào chất lỏng màu đen, rắc gạo nếp vào, lại gấp giấy phù đốt thành tro tàn, ném vào bát sứ.
Sau khi làm xong tất cả cái này, cái tay trắng trẻo như ngọc chấm một chút chất lỏng trong bát, ở khuôn mặt không có ngũ quan của rối gỗ nhẹ nhàng điểm hai cái, vẽ ra con mắt.
Chất lỏng màu đen bị rối gỗ hấp thu, ngũ quan Xích Nguyệt An ngưng tụ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play