Ăn xong bữa trưa, Trương Nguyên Thanh đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, dịch dung thành bộ dáng Vương Thái, mở Dạ du rời khỏi vịnh Phó gia. Một hơi chạy ra mấy trăm mét, trên đường liên tục thi triển hai lần Dạ du, hắn mới hiện ra thân thể, sau đó quét mã một chiếc xe đạp dịch vụ, không nhanh không chậm chạy về nhà.
Hắn đã rất lâu chưa đi học, mời mấy bạn học ăn cơm, ủy thác bọn họ điểm danh thay mình.
Nếu không phải ở nhà không dễ ăn nói, Trương Nguyên Thanh đã nghỉ học.
“Chờ sang năm gom đủ tiền, mình liền lấy gây dựng sự nghiệp làm lý do thôi học, ông ngoại bà ngoại hẳn là sẽ không phản đối, hai người bọn họ không phản đối là được.” Khi đạp xe, hắn từ từ nghĩ.
Về phần ý kiến của mẫu thân, Trương Nguyên Thanh là sẽ không quản, dù sao nhiều năm như vậy, cũng chưa từng tiêu tiền của bà. Về nhà, hắn ngủ một giấc, tỉnh lại đã hoàng hôn, trên sàn phòng ngủ, Trương Nguyên Thanh lại thấy Tiểu Đậu Bỉ đội ví tiền của cậu, bò qua bò lại.
Gần đây dì trẻ giặt nội y thật sự chăm chỉ, hoặc treo ở ban công, hoặc thu ở tủ quần áo, Tiểu Đậu Bỉ trước mắt còn chưa thể chạm đến hai nơi này, cho nên giảm yêu cầu xuống, mang đến tiền tài cho chủ nhân.
Trương Nguyên Thanh theo thường lệ rút ra ba tờ đỏ, sau đó bảo Tiểu Đậu Bỉ trả lại ví tiền.
Trong thời gian chờ đợi bữa tối, hắn mở một ván game, Tiểu Đậu Bỉ bám vào trên đầu chủ nhân, ôm một cái tay cầm, nhìn màn hình TV không dời mắt, làm bộ mình cũng đang chơi.
Trương Nguyên Thanh tâm thần không quá tập trung chơi game, trong đầu nhớ lại phương án vượt phó bản trong khoảng thời gian này tìm đọc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT