Cả tòa thành thị ở lúc này đều sống lại, dân chúng ra ngoài đường, tắm rửa ánh nắng tinh thuần, hướng tới hoàng đế sừng sững ở lưng rồng dập đầu, cúng bái thần tích.
Trương Nguyên Thanh rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, khống chế ngũ trảo kim long bay đi cổng thành bắc.
Nhiệm vụ kế tiếp của hắn là ngăn cản Cự Khuyết quân, kéo dài thời gian, trật tự trong thành, triệu tập quân đội, cung cấp khí giới…Những thứ này giao cho triều quan bao gồm Dương Chính ở trong là được.
Không phải hắn cần quan tâm.
Một tên Bách phu trưởng Cự Khuyết quân giục ngựa tới trước người Thác Bạt Quang Hách, chắp tay nói: “Thống lĩnh, ba ngàn quân địch giả mạo giáp sĩ triều ta đã tiêu diệt.”
Chân thân của Thác Bạt Quang Hách là tráng hán cao lớn vạm vỡ 1m7, mặc giáp vảy cá màu đen, dưới mũ giáp là từng bím tóc, ngũ quan cũng là điển hình đặc thù phương Bắc: Mắt một mí, mắt hẹ dài, mặt to, làn da thô ráp ngăm đen.
Thác Bạt Quang Hách “Ừm” một tiếng, lại chưa hạ lệnh công thành, mà là nhìn mảng hào quang vàng óng kia nơi xa, tặc lưỡi nói: “Người đời đều nói quốc quân Nam triều là tên nhị thế tổ tận tình hưởng lạc, hôn quân trong sách sử có thể xếp vào ba vị trí đứng đầu, hôm nay mới biết lại là thiên tài giấu tài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT