Rời khỏi lầu các Uyển mỹ nhân ở lại, Trương Nguyên Thanh sau đó đi cung điện Đức phi. Trên đường, hắn gọi hoạn quan, giọng điệu thoải mái hỏi: “Trẫm bình thường đối với Đức phi như thế nào?”
Khuôn mặt hoạn quan tràn đầy nụ cười đáp lại: “n sủng có thừa.”
Hôn quân đối với cô gái nào không phải ân sủng có thừa? Trương Nguyên Thanh nói: “So sánh với mỹ nhân phi tử khác thì sao?”
Hoạn quan lại cười đáp: “Bệ hạ đối với Đức phi là ân sủng nhất.”
Trương Nguyên Thanh đã có nắm chắc trong lòng, có lẽ là bởi giết cả nhà Đức phi, cho nên Triệu Thuấn đối với Đức phi đặc biệt dung túng.
Rất nhanh, bọn họ tới trước cung điện Đức phi, ở dưới cung nữ dẫn, trực tiếp tiến vào vườn hoa, phóng mắt nhìn, đóa hoa không biết tên trắng noãn nở rộ, tô điểm toàn bộ khu vườn bình thản thanh lịch.
Trong đình tránh nắng của khu vườn, một mỹ nhân đồ trắng đang đánh đàn, vòng eo thắt đáy lưng ong, thân thể yểu điệu, một đôi mắt như nước mùa thu, cặp lông mày như dãy núi mùa xuân, da trắng mịn màng, có thần vận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play