"Thực xin lỗi."
Thương Ngôn Qua ôm chặt Tạ Ngọc Bạch đang hôn mê, miệng không ngừng lặp lại câu xin lỗi.
Hắn nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt từ khóe mắt chảy xuống. Bao nhiêu ngày táo bạo, bao nhiêu ngày sợ hãi, tất cả cảm xúc phức tạp khắc sâu trong lòng, đến khoảnh khắc này đều hóa thành màn sương mù đẫm nước mắt.
Tạ Thầm Bạc nhìn thấy cảnh tượng đó, ánh mắt phức tạp vô cùng. Nhìn thấy nhân viên y tế khiêng cáng lại, hắn vội vàng bế em trai ra khỏi lòng Thương Ngôn Qua.
"Không phải lỗi của cậu, khóc cái gì chứ."
Tạ đại ca cũng có chút xót xa, mơ hồ cảm thấy tình cảnh trước mắt thật sự rất cảm động. Nhưng Thương Ngôn Qua lại nhanh tay ôm lấy Tiểu Bạch trước một bước, bộ dạng độc chiếm ấy khiến anh không khỏi cảnh giác. Thời khắc then chốt, Thương tổng vẫn là rất khôn khéo, tuyệt không nhường một tấc, một chút cũng không đáng để người làm anh như hắn ta đồng tình.
Thương Ngôn Qua cùng Tạ Thầm Bạc cùng nhau lên xe cứu thương đến bệnh viện. Chín lính cứu hỏa đều bị thương, bọn họ đồng loạt đứng sau xe, lo lắng nhìn Tạ Ngọc Bạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT