Tạ Thầm Bạc trong tay không có khăn tay, cũng chẳng có giấy, không biết phải làm sao mới có thể an ủi em trai cho tốt.
Lý trí thì hắn hiểu rằng Thương Ngôn Qua có chuyện của mình, khi hắn tiễn Tạ Ngọc Bạch lên máy bay, coi như trách nhiệm cũng đã hoàn tất. Nhưng giờ nhìn em trai khóc đến thảm thiết như thế, hắn lại không nhịn được mà hoài nghi — chẳng lẽ Thương Ngôn Qua đã cho Tạ Ngọc Bạch uống mê hồn dược gì đó?
Chẳng phải chỉ là không tới tìm thôi sao? Cũng đâu phải người yêu, có cần phải thương tâm đến mức này không?
Tạ Ngọc Bạch cảm thấy mất mặt, cố gắng khống chế cảm xúc, nói: “Không phải vì Thương tổng, em nhớ tới một người anh em quen biết, mẹ cậu ấy đang bệnh nặng trong nước, em rất buồn.”
Tạ đại ca miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này, chủ yếu là không chấp nhận cũng không biết phải làm gì tiếp theo. Đời người hiếm khi hồ đồ được một lần, mà hiện giờ ca mổ của Tiết Tinh cũng đã kết thúc, hắn lại ở thêm hai ngày để chờ tình trạng ổn định, rồi sẽ cùng Tạ Ngọc Bạch về nước.
Tự mình đưa em trai về vẫn là an tâm hơn.
“Chúng ta đi bệnh viện trước, vừa rồi mẹ bảo anh tiện đường đưa em tới công viên giải trí chơi một vòng, mẹ chờ em lâu lắm rồi.” Tạ Thầm Bạc đưa em trai lên xe, nhanh chóng rời khỏi sân bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT