Tạ Ngọc Bạch bị ánh mắt của Thương Ngôn Qua nhìn chằm chằm đến mức đỏ mặt. Người giám hộ lo cho cậu ăn sủi cảo, cậu đáp lại một chút, chẳng phải chuyện hết sức bình thường sao?
Ánh mắt của Thương Ngôn Qua khiến Tạ Ngọc Bạch nhớ lại ngày đầu tiên sau khi tỉnh lại, chỉ mới gọi một tiếng “Mẹ ơi”, Tiết Tinh đã xúc động đến rơi nước mắt ròng ròng.
Chẳng lẽ trong lòng Thương Ngôn Qua, cậu vẫn còn là một tên ngốc sao?
Tạ Ngọc Bạch cầm một quả trứng luộc, giơ lên trước miệng Thương Ngôn Qua, không trả lời thẳng câu hỏi:
“Tôi ăn sáng rồi.”
Cậu giơ tay đến mức mỏi cả tay, vậy mà Thương Ngôn Qua vẫn không hé miệng, chỉ nhìn cậu chằm chằm không chớp mắt. Tạ Ngọc Bạch cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, banh mặt nhỏ ra tỏ ra nghiêm túc, chứ nếu không phải vì cậu nhịn, thì đã nhét luôn quả trứng vào miệng Thương Ngôn Qua rồi.
“Cảm ơn em, Ngọc Bạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT