Cháu ngoại giống cữu cữu. Tiết Y Minh tuy rằng biết rõ đứa cháu này đại khái là kiểu "bánh trôi nước lòng dạ hiểm độc", nhưng vẫn không chống lại nổi ba tiếng "cữu cữu" của đối phương.
Cảnh sát địa phương đã ra tay, chuyện này không thể chậm trễ, Tạ Ngọc Bạch cần lập tức lên đường phá trận.
Làng Lương Tây nằm ở vùng xa xôi hẻo lánh, để đến nơi phải bay máy bay rồi lại chuyển sang đi xe.
Tiết Y Minh nói: “Vậy thì, cữu cữu tiền trảm hậu tấu nhé. Nếu Thương Ngôn Qua có hỏi, thì cứ nói là cữu cữu dẫn cháu ra ngoài chơi.”
Lúc ấy bọn họ đã ở nơi khác, trời cao hoàng đế xa, nếu Thương Ngôn Qua có nổi giận thì hắn cũng chỉ cần đưa Tạ Ngọc Bạch về là xong, giận thì giận, có dính gì đến hắn đâu.
Tạ Ngọc Bạch đáp: “Cũng được thôi, nhưng cháu không có căn cước công dân.”
Từ lần trước trộm chứng minh nhân dân thất bại, Tạ Ngọc Bạch vẫn chưa ra tay lại, cũng không biết Thương Ngôn Qua cất nó ở đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play