Tạ Ngọc Bạch từ trong hộp ôm ra một cục gạch vàng thật sự, có tỷ lệ vàng, nặng vài cân.
Thương Ngôn Qua nói: “Cậu sờ mặt trên xem.”
Tạ Ngọc Bạch sớm đã thấy bên trên viên gạch có khắc tên mình, cậu làm bộ làm tịch sờ soạng một lúc, rồi tỏ vẻ như sờ thấy mạt chược, nét mặt lộ vẻ kỳ quái, sau đó cong cong khóe mắt, nói: “Là tên của tôi.”
Thương Ngôn Qua gật đầu: “Ừ.”
Tạ Ngọc Bạch cảm khái: “Vậy mà lại tặng viên gạch vàng quý như thế…”
“Không quý.”
Tạ Ngọc Bạch rất biết điều: “Cảm ơn Thương đại ca, anh thật tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play