Nam Hi không quan tâm đến điều này, chỉ nhìn Tề Thiên bằng ánh mắt ấm ức, thầm nghĩ trong lòng.
[Tìm ngươi thì ngươi thấy phiền, không tìm thì ngươi lại tức giận? Đúng là đồ tự kỷ.]
[Nói thật, không có chuyện gì thì ta tìm ngươi làm gì, tự chuốc lấy rắc rối à?]
Ngoại trừ lúc có nhiệm vụ ra, Nam Hi luôn tránh tiếp xúc với Tề Thiên. Ai lại muốn tự mua việc buộc mình chứ? Hơn nữa một thay đổi nhỏ cũng có thể làm cốt truyện biến động, không có việc gì thì tất nhiên là Nam Hi phải tránh xa Tề Thiên rồi.
Nghe thấy tiếng lòng của Nam Hi, Lý Vân Tranh hơi nhướng mày. Vì những lời đó nên môi nàng ấy dần hiện lên nụ cười.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Tề Thiên cũng đã dần bình tĩnh lại. Dù chậm chạp nhưng hắn cũng nhận ra tâm tư mình đã dao động bởi Nam Hi. Lúc này, hắn lại nhìn Nam Hi bằng ánh mắt phức tạp.
Đúng lúc này, Nam Hi mới nhớ đến trọng tâm của cốt truyện lần này. Nàng hé môi, mỉm cười: “A Thiên, nghe nói tiểu sư muội sắp trở về rồi. Muội ấy rất đẹp, đã lâu ta không gặp muội ấy rồi, cũng không nhớ rõ mặt muội ấy nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play