Hắn cố nén giận hỏi: “Vậy bây giờ Thiên Linh thạch ở đâu?”
Bị hỏi câu này, Liễu Linh cũng hơi chột dạ, đành nói: “Không biết, loáng cái đã không thấy nữa.”
Lời của Liễu Linh vừa dứt, trong lòng Tề Thiên đã chùng xuống, suýt không kiềm chế được cơn giận, áp lực từ người hắn cũng dần dần phát tán ra.
“Cô không biết? Cô không biết thứ đó quan trọng với ta như thế nào sao?”
“Cô làm ra chuyện trộm cướp hèn hạ như vậy mà còn lãng phí thế này, cô...”
Nhìn thấy nước mắt trào ra trong mắt Liễu Linh, Tề Thiên mới nhận ra mình đã nặng lời. Hắn ta nín bặt, biết bây giờ mình không thể đắc tội với Liễu Linh nên chỉ đành nghĩ cách bù đắp.
Không ngờ ngay sau đó, Liễu Linh đã hét lên với hắn: “Ngươi nói ta hèn hạ? Ta cướp Thiên Linh thạch chẳng phải cũng chỉ muốn đưa cho ngươi sao, ngươi nghĩ ta muốn để mất nó à? Ngươi không làm gì cả mà còn mắng ta hèn hạ, Tề Thiên, ngươi thật vô liêm sỉ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play