Thuận thuận lợi lợi, đây là công lao của Liêu Vĩ Minh, ông ta thăng lên. Sự việc bại lộ, đây là Liêu Vĩ Minh tính kế, ông ta ngã xuống.
Vị trí là của Khương Ái Quốc ông ta.
Liêu Vĩ Minh buồn bực một ngụm rượu: “Hừ, để Trần Cao Lĩnh vui vẻ chút đi.”
Trần Cao Lĩnh quả thật vui vẻ, ông ấy đã ăn cơm, hiện tại đang ngâm nga tiểu khúc, run chân ở trên sô pha nằm nghe radio.
Nghe nhạc trong đó, thỉnh thoảng cũng ngâm nga theo hai câu.
“Khương Mật thật sự là phúc tinh của tôi. Nhà của cô ấy, còn có công việc của cô ấy, tôi đều quản!”
Từ Nhiễm: “Chuyện công tác, có thể được không? Có ai tố cáo không?”
Trần Cao Lĩnh cười: “Khương Mật bị bệnh lui về dưỡng thương, vừa vặn gặp lúc nhà máy tuyển người, đây không phải là hợp tình hợp lý sao?” Ông ấy lại quơ quơ chân, hát một đoạn “Võ Gia Pha”, “Tôi thật sự là cưới một người vợ tốt, vợ tôi hôm nay thật đúng là nâng mặt mũi cho tôi, đặc biệt là cái tát kia, thoải mái.”
Lề đường lớn, năm người trẻ tuổi đeo khăn đỏ theo đê trở về, chờ về tới khu gia đình xưởng dệt, năm người đều mệt chết đi được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play