Hai mắt cô gái đã sưng thành hạch đào, cô ấy cúi đầu nhìn đứa nhỏ trong ngực, “Đây là Niên Niên, đứa nhỏ cô cứu, tôi là Phương Liễu Liễu, mẹ đứa nhỏ. Đây là cha của đứa bé, Tần Viễn.”
Một người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy, chào Khương Mật: “Đồng chí Khương Mật, đại ân của cô Tần gia chúng tôi nhớ cả đời.”
Khương Mật cảm động: “Thật tốt, buổi tối tôi còn đang suy nghĩ ngày mai đi cục công an một chuyến, xem đứa nhỏ có tìm được ba mẹ hay không, không nghĩ tới hai người đã tới, đây là phúc của Niên Niên, sớm một khắc, muộn một khắc, chúng ta đều sẽ không chạm tới, nhưng trùng hợp như vậy, Niên Niên vừa vặn đi qua ở trước mặt tôi. Trải qua đại nạn này, về sau nhất định sẽ thuận lợi an khang.”
Lại an ủi Phương Liễu Liễu: “Chị nhất định phải dưỡng tốt thân thể, trong tháng cũng không thể khóc như vậy, càng không thể thấy gió. Chị dưỡng tốt thân thể, mới có thể chăm sóc Niên Niên thật tốt.”
Cô đưa tay nhận Niên Niên ôm một cái: “Bé đáng yêu này, bộ dạng thật đẹp mắt, nếu có cơ hội, em phải cho Tiểu Tương Bao nhìn Niên Niên một cái, lúc trước nó còn lải nhải em trai nhỏ này. Nói em trai nhỏ không biết có tìm được mẹ hay không.” Cô trêu chọc đứa nhỏ: “Nào, cười một cái với chị nào.”
Niên Niên thật đúng là nể tình nở nụ cười.
Phương Liễu Liễu lau nước mắt: “Đứa nhỏ này cũng biết cô cứu nó.” Lại nói: “Chúng tôi thấy Tiểu Tương Bao, cậu bé cũng đi theo.”
Tiểu Tương Bao từ phía sau lộ ra cái đầu nhỏ: “Cô nhỏ, cháu đây, ngồi xe, đến đây.”
Lưu Vân dắt Tiểu Tương Bao đi lên phía trước, giải thích: “Tiểu Tương Bao vừa rồi đi tiểu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT