Người đàn ông trung niên đeo kính cười nói: “Tôi là Hà Tín, các người có thể gọi tôi là chú Hà, tôi rất ít khi thấy người khác vào sáng sớm đã đang học tập, học thuộc lòng.”
Thời buổi này, quá ít người học hành chăm chỉ.
Trình Ngọc Trạch:” Đó là ngài không tới khu nhà thanh niên trí thức của chúng tôi, tôi học thuộc mỗi buổi sáng trong khu nhà thanh niên trí thức, không làm việc thì học thuộc lòng.”
Trần Tích nói: “Hiện tại nông nhàn rồi, thỉnh thoảng lên núi nhặt gỗ, thời gian còn lại cũng không muốn lãng phí, liền một lần nữa nhặt lên sách giáo khoa, đọc sách, viết chữ.”
Hà Tín: “Được! Vậy tôi cũng không làm lỡ việc học của các cô cậu.”
Khương Mật lại dẫn bọn họ tiếp tục đi dạo, đụng phải đứa nhỏ sáu bảy tuổi, Hà Tín gọi đứa nhỏ tới hỏi: “Bạn nhỏ, các cháu không đi học sao?”
Một trong mấy đứa nhỏ vừa nghe vấn đề này, tranh nhau trả lời: “Không đi học, trường học quá xa, mẹ cháu và bà nội cháu lo lắng, sợ cháu xảy ra chuyện ở trên đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT